Tự tình khúc 2
Chốn giang hồ chẳng có mấy ai
Là người tri kỷ, để ta kết tình,
Lang thang từ lúc
bình minh
Khi đời xế bóng,
biết mình lẽ đôi
Thuyền bỏ mặc,
trôi trôi theo gió
Duyên định rồi, tỏ
rỏ lắm khi
Mặc đời, ta cứ làm thi
Lá trôi trôi mãi, làm gì vấn vương
Ngồi nghĩ lại, tâm
thường đen bạc
Nơi tình trường
lưu lạc đau thương
Sống trong bối
cảnh chán chường
Lỡ lầm, rước lấy,
con đường đơn côi.
Đời là thế, nổi
trôi theo sóng
Ngao du cùng khắp,
bóng tịch liêu,
Chim kêu, tiếng
hót, đìu hiu,
Thảnh thơi, thơ
thẩn, tiêu dao thế đời
Cười vui mặt, tâm
tư áo não,
Hoa tươi mở hội,
báo xuân sang
Muôn màu đua sắc
bên đàng
Không bến đổ,
không màng thế sự.
Trúc Khương
Một ngày mưa buồn
25/02/2011