Người
cho cả cuộc đời cho bầy Con,
Người
đã tạo cho tôi nên người
Người
mà đã gắn bó và ban kiến thức thực-vật cho tôi
Người
đã giúp tôi định tên và ép khô những mẫu thực vật.
Bây giờ
Mẹ đã ra đi
để lại trong tôi một khoảng trống lớn lao,
Một nỗi buồn vô tận
Tôi đã mồ côi Cha lẫn Mẹ
Bây giờ
Mẹ đã ra đi
để lại trong tôi một khoảng trống lớn lao,
Một nỗi buồn vô tận
Tôi đã mồ côi Cha lẫn Mẹ
Cuối cùng người được gì ?
Người ra đi với tất cả tủi
và buồn !!!
Mẹ, đã khóc, nước mắt Mẹ
chan chứa tình thương,
Mẹ đã tha thứ, và Mẹ ra đi.
Hết, tôi vĩnh viễn không
còn gặp Mẹ.
Người ơi !
Người có biết, Con nhớ
người quá !
Lực bất tồng tâm, Người
biết không !
Hằng đêm, Con đều tưởng nhớ
lời Má dạy,
" Đem tất cả cuộc đời
còn lại này cống hiến cho tha nhân,
và sức khỏe mọi người
".
Tôi hoàn toàn cô đơn, trên
bước đường đời tôi chỉ có một mình.
Con kính lạy
