Cảnh tình Thu
(vịnh cành, lá thu)
Gió lay động, tình thu heo hắc
Bóng chiều tà, nắng tắt vầng dương
Gặp nhau sao lại yêu thương
Bây giờ dung rủi nửa đường đứt đôi
Nhớ thưở trước bên đồi hẹn ước
Đôi uyên ương tha thướt liền nhau
Thì thầm, thỏ thẻ, rì rào
Tình trong như đã, yêu nhau mơ màng
Nhưng đâu biết, phũ phàng đưa tới
Ngọn gió thu phất phới thổi qua
Lá thu rơi rụng là đà
Hồ thu ngây ngất đượm màu vấn vương
Cây với cành, bộ xương trơ trụi
Khóc cho đời lắm nỗi truân chuyên
Ngày nào vui vẻ uyên thuyên
Nay lại rơi cảnh tơ duyên bẽ bàng
Tình với nghĩa, sao không nghĩ tới
Bên nhau hẹn hứa, mới ngày nào
Tình xưa thắm thiết biết bao
Vô tình bạc nghĩa, con tàu đưa chân
Không ngoảnh mặt, lòng lân lân khóc
Thư tình ta, lại đọc kiếp sau
Lòng này ủ rủ, thương đau
Mơ màng thiếp thấy một màu vấn vương
Trúc Khương
18/11/2010