Kiếp nhân sinh
Trong
cuộc sống, tôi chưa mõi gối
Trong
tình đời, tiếp nối thương đau
Người
tôi nhuộm cã một màu
Như
cơn giông bảo, thổi vào con tim
Thân
tôi sống, người tìm cõi chết
Miệng
tôi cười, chưa hết cơn mê
Lòng
tôi vướng mãi lê thê
Hồn
tôi se thắc, bên lề thế gian
Gieo cuộc sống, lang thang
khắp chốn
Gót giang hồ, dạo bốn phương
trời
Bạn
ta, cây cỏ vui chơi
Hoa
sắc thắm, cùng nhau lời tâm sự.
Trong
quá khứ, tâm tư tôi nghĩ
Chuyện
qua rồi, dư vị giấc mơ
Thế gian, ngân hát bài thơ
Mơ mơ, tưởng tưởng tiếng tơ
hảo huyền
Hồi tưởng lại, hàn quyên, rơi
lệ
Tình người, sâu độc đến thế
thôi
Nghiền tan dẩm nát tim tôi
Phân làm trăm mảnh làm mồi vui
chơi
Sung sướng chi, đôi lời, phân
cắt
Ích lợi gì, mà ngắc với chia
Tình thâm nghĩa cũ đoạn lìa
Tâm kia an ổn ? làm bia miệng
đời
Trúc Khương
Đêm cơ đơn 13/04/2008