Đếm sao đêm
Tôi
có hồn thơ tự lúc nào
Người
tôi lận đận với lao đao
Trong
tôi âm ỉ đầy sân hận
Đã
tính bao lần mấy lượt đau
Nhiều
đêm thao thức đếm vầng sao
Tính
đến hôm nay đã thuộc làu
Bao
nhiêu sao tắt, bao tâm sự
Dẫn
cả đời tôi đến nơi nào.
Ai
chỉ dùm tôi một lối đi
Lối
xưa, đau xót thuở xuân thì
Khoảng
đường u tối, thời xưa ấy
Vương
vấn tâm hồn, mãi sầu bi
Ngày
ấy người tôi chẳng biết gì
Chưa bao giờ nghĩ đến chia ly
Tâm hồn mê đắm trong lưu luyến
Cảnh
khổ, u sầu, nó là chi ?
Cười
thương cho lũ trẻ ngày nay
Mãi
mê vui sướng với hăng say
Tưởng
rằng ôm ấp trong hạnh phúc
Ngờ
đâu, Nguyệt Lão đã an bày
Tàn
nhẫn làm chi thế hởi Ông
Xuôi
chi, người khổ kẻ đau lòng
Hay
là Tơ chỉ Ông xe lỡ
Nối
lộn, bây giờ gỡ chẳng xong.
Trúc
Khương
28/01/2008
Một đêm thao thức