Cảnh Thu
Gương
phẳng lặng, khói sương nhè nhẹ
Thoang thoảng bay, khe khẻ thì
thào
Lòng
thu u ẩn năm nào
Bây
giờ thu đến nhuộm màu thê lương
Hiu
hiu thổi, hạt sương lạnh buốt
Tái
tê lòng, đã nuốt thời gian
Chuyện
tình những luống trái ngang
Giải
bày tâm sự, lang thang đi tìm
Người
thu hỡi, sao im, không nói
Không
trả lời, câu hỏi tại sao ?
Bỏ
đi không nói lời nào
Tình
thu vương vấn, bao ngày nhớ thương
Tái
tê lòng, vấn vương ảo ảnh
Khói
thu bay, tựa cảnh bồng lai
Chạnh
lòng, thổn thức ngày mai
Con
đường dẩn đến thiên thai nơi nào ?
Nơi
ấy, chỉ toàn màu lá rụng
Tro
trọi cành, xương sụn đau thương
Mơ
màng, cảnh vật vấn vương
Vầng
dương đã dến, màn sương tan nhòa
Hơi
sương thoảng, gió hòa lạnh giá
Đẩy
đưa chia cách, phải buông cành
Xác
xơ, áo nảo, không đành.
Chia lìa vĩnh biệt, long lanh
lưng tròng
Trúc Khương
Đêm
không ngủ
3/11/2008